-
Dương9996
Chào bác sĩ
Mong bác sĩ giúp e,e năm nay 20tuổi
Em hay có biểu hiện như là trong đầu e lúc nào cũng suy nghĩ linh tinh, và đủ mọi thứ và mọi vấn đề, mà biểu hiện hay suy nghĩ nhiều nhất là khi em nằm trên giường và chuẩn bị nhắm mắt là trong đầu bắt đầu suy nghĩ, và nằm trần trọc 1 tiếng mới vào giấc ngủ, ngay cả khi e ngủ dậy, là đầu lại suy nghĩ mọi thứ, và thi thoảng có cảm giác như u đầu hay nóng đầu, Mong bác sĩ giúp e bị bệnh gì với ạ
-
lục minh hiếu
Năm nay tôi 23t , bị sntk hơn năm nay ...tôi muốn hỏi bệnh này chữa dứt điểm dc k ? Thời gian bao lâu?
-
tranthihongnga
Chao bsi.e di khambsi noi e bi tram cam muc trung binh F32.1.o muc do nay co nguy hiem gi k?va tri nhu the nao?.e cam on a.
-
Phuong Anh
Chào bác sĩ, cháu năm nay 15 tuổi. Dạo gần đây, bắt đầu từ đầu năm 2016, cháu bị áp lực và suy nghĩ rất nhiều thứ. Một phần là do áp lực học tập quá nặng nề cộng thêm quá nhiều lần cháu bị làm việc tư tưởng với cha mẹ về tương lai sau này. Cháu thật sự rất mệt mỏi. Hồi tháng 4 là lúc cháu đã stress nhất, quá nhiều gánh nặng đổ dồn vào một lúc khiến cháu gần như suy sụp, chỉ luôn muốn thu mình vào góc tối và buông xuôi tất cả. Đến tháng 5, vừa áp lực học tập và quan hệ xã hội với bạn bè, thêm việc cháu đã bị trộm mất 2 chiếc máy tính bỏ túi. Quá sợ mẹ la, cháu đã lo lắng và giấu giếm suốt 1 tuần liền. Cháu sợ đến nỗi chẳng thể ăn uống cũng như ngủ ngon. Cháu cũng ko thể học đc. Gần như 24/24h cháu đều nghĩ đến chiếc máy tính. Và đến cuối tuần, đỉnh điểm của sự sợ hãi, cháu đã khóc rất nhiều. Lúc ấy, cháu cảm thấy đầu óc gần như nổ tung, như là cháu sắp hoá điên vậy, cháu như muốn ngất trong phòng tắm, đầu óc hành vi cuống cuồng ko thể kiểm soát. Cháu gần như điên thật rồi. Mọi sự chịu đựng đã vượt quá giới hạn của cháu. Cháu chưa bao giờ tâm sự với ai về nỗi buồn và sự mệt mỏi của mình, dù là gia đình hay bạn bè. Vì mẹ, dù cháu yêu mẹ rất nhiều, nhưng từ bé, mẹ đã là nỗi ám ảnh của cháu, mẹ mắng chửi cháu, xúc phạm cháu rất nhiều, những lúc ko làm theo lời mẹ, mẹ còn chửi rằng muốn bóp cổ cháu chết. Mẹ mắng cháu về tất cả mọi thứ, mẹ cũng chưa bao giờ hiểu cháu đã cố gắng và vật lộn với mọi thứ nhiều như thế nào. Dù rằng cháu luôn cố gắng để đạt hạng 1 trong lớp nhưng mẹ luôn cho rằng cháu ngu. Mẹ mắng cháu từ việc ăn mặc đến ăn uống, học hành. Dù rằng rất thương mẹ, nhưng chính mẹ đã là người khiến cháu bị trầm cảm suýt chết suốt 1 năm năm lớp 5. Căn bệnh này cháu chẳng nói với ai, chỉ tự mình kiểm soát mình rồi may sao qua khỏi thôi. Đến bây giờ, dù rằng nghỉ hè nhưng cháu luôn cảm thấy buồn và mệt mỏi suốt cả ngày. Cháu luôn nhìn mọi thứ rất đen tối. Cháu suy diễn rồi tưởng tượng ra viễn cảnh u tối của bản thân trong tương lai, nhiều lúc chỉ muốn ôm đầu và hét lên nhưng lại ko thể. Cháu sợ hãi với mọi thứ, dù rằng sự kiện chiếc máy tính đó đã qua hơn 1 tháng nhưng mỗi khi nghĩ lại, tinh thần cháu lại cực kỳ hoảng loạn. Cháu lo sợ, sợ hãi bản thân sẽ bị điên vì nhiều lúc căng thẳng cực độ. Xung quanh cháu mặc dù theo cháu thấy thì rất tươi đẹp, nhưng cháu luôn suy nghĩ tiêu cực, suy diễn lung tung để rồi tự đẩy mình vào tuyệt vọng, ôm đầu sợ hãi. Cháu sắp tới còn phải đi học xa, cách nửa vòng Trái Đất. Cháu luôn bị cha mẹ doạ rằng mọi thứ rất khó khăn, dù cháu biết chắc điều đó là đúng, nhưng mỗi khi cha mẹ nhắc tới chuyện học lần nữa, cháu lại trở nên ám ảnh, áp lực rất nhiều. Cháu giờ chẳng biết làm sao. Giờ nỗi sợ lớn nhất của cháu là một lúc nào đó, cháu sẽ phát điên mà ko kiểm soát đc mình mất. Dù cháu biết rằng suy nghĩ của cháu rất bi quan nhưng cháu ko làm sao ngăn đc những dòng suy nghĩ ấy. Cháu mệt mỏi lắm, đầu óc cháu sắp nổ tung rồi. Cháu cũng hay nói chuyện 1 mình nữa, tự tưởng tượng ra 1 người nào đó rồi ngồi tâm sự cho người đó nghe, rồi khóc với người đó. Cháu phải làm sao đây? Giờ mỗi lần gặp chút áp lực hay nhớ lại sự kiện chiếc máy tính ngày ấy, cháu lại hoảng loạn và mất kiểm soát. Cháu sợ lắm. Bác sĩ ơi giờ cháu phải làm sao?
-
hoang phuong linh
Toi Moi 21 tuoi.luon bi mac cam k dam buoc cha. Ra khoi nha..co nhung luc nghi minh vo dung muon chet di cho xong..suy nghi tu tu di mih chet di chong se co 1 cuoc song tot hon...toi can nguoi chia se nhung k co ai.ca ngay buon ba roi lai tron vao phong khoc...muon dk chong qtam nhung lai k 1 chut mảy may jz ca.toi bi thieu thon tinh cam tu nho den bay gio co chong ui.va toi sap duoc lam me roi van vay..bac si cho toi loi khuyen hoac tu va của ben giup toi voi
-
Tuyết Nga
Dạ chào bác sĩ, cháu là nữ đang còn tuổi đi học, khoảng hơn 1 tháng trước cháu hay có biểu hiện khác thường, lúc đó cháu còn đi học. Lúc được nghỉ học cháu hay ở nhà một mình, nhưng không hiểu sao cháu cảm thấy buồn chán vô cùng, tâm sự với người thân thì họ bảo phải qua hàng xóm chơi hay ra ngoài hít thở 1 chút. Cháu cũng làm theo nhưng chỉ được 3-4 ngày thôi vì cháu thấy ra ngoài cháu cũng chỉ loanh quanh 1 chút rồi vào nhà ngay, cháu thấy thật chán nếu không có việc gì làm, và mọi việc cháu làm không duy trì đều đặn như cháu mong muốn. Còn nói chuyện với bạn bè thì 1 số người bảo cháu bị trầm cảm, nhưng cháu không nghĩ vậy, trên trường cháu vẫn vui chơi bình thường mà! Hiện tại đang là nghỉ hè nên tâm trạng cháu càng ngày càng buồn hơn, lúc nào cũng có cảm giác mình làm việc gì cũng hỏng nên không làm gì hết. Bác sĩ có thể cho cháu biết mình bị bệnh gì không
-
trâm anh
tôi năm nay 17 tuổi . thỉnh thoảng đau và giựt sau gáy thường kéo dài và lâu lâu mới lặp lại. khi nằm hoặc ngồi lâu mà đứng dậy là cảm thấy choáng váng tay và chân run. hây quên mệt mỏi và rất sợ tiếng . cho hỏi tôi bị mắc bệnh gì ?
-
Hồng Xuân
chào bác sĩ, cháu 15t, còn khá trẻ đúng không ạ. chau được gia đình yêu mến là 1 chuyện hết sức bình thường thôi. vậy mà dạo này cháu gặp phải những ý nghĩ tiêu cực lắm, cháu còn dễ bị xúc động và không kiềm soát nổi bản thân nữa. chẳng hạn như đọc 1 quyển truyện hồi nhỏ cháu ưa thích, là quyển truyện hồi nhỏ bố mẹ mua cho cháu, nghĩ đến việc bỏ nó đi và không đọc nữa vì cháu đã lớn rồi thôi mà cháu cũng xúc động nữa. nhiều khi cháu khóc chỉ vì 1 lí do không chính đáng và thấy mình thật điên rồ khi khóc thét vì chuyện quá là bình thường. cháu thường xuyên bị lâm vào tâm trạng lo lắng 1 lúc lâu và không kiềm chế nổi. mong bác sĩ hãy giúp đỡ và cho cháu 1 lời khuyên. cảm ơn bác sĩ ạ.