-
Lành Nguyễn
Hè này cháu cảm thấy mình hay có cảm giác bất an,lo lắng và sợ hãi những thứ xung quanh hằng ngày với mình.Cháu nghĩ đến cái gì là cứ lo lắng và nó dẫn đến sợ hãi.Cháu không thể kiểm soát được những cái lo âu đó mặc dù cháu biết nó rất vô lí.Vd như trước đây cháu chưa bị chứng lo lắng như này đâu thì những lúc cháu nghĩ đến chuyện gì đó hay là về những chuyện đau buồn trong quá khứ thì cháu vẫn bth cứ suy nghĩ trong đầu là chuyện gì qua rồi thì ko cần phải nhắc lại nữa,cháu ko hề lo lắng hay lo sợ về điều này trước đây.Nhưng từ khi cháu mắc chứng rối loạn lo âu này cháu lại lo lắng và sợ những cái quá khứ đau buồn đó mỗi khi cháu nghĩ đến mặc dù cháu chẳng biết tại sao mình lại phải lo lắng và sợ như vậy, cháu nghĩ đến người nào đó ở quá khứ trước đây hay những quá khư ko vui cứ vấn vương trong đầu cháu làm cháu cứ suy nghĩ lui nghĩ tới,đôi khi nó làm cháu cảm thấy đột ngột lo lắng,sợ hãi vì hình ảnh những chuyện không vui hay quá khứ lại làm cháu cảm thấy buồn và bất an .Cháu cũng có những chuyện buồn và những chuyện ở quá khứ mà cháu ko thể nói ,chia sẻ ra với ai đc hay là ko muốn nhắc tới nữa.Có phải đây cũng là triệu chứng của bệnh rối loạn lo âu phải không ạ?Thường thì mỗi lần cháu cũng hơi quên nó đi ko suy nghĩ hoặc gặp bạn bè nói chuyện là tinh thần cháu cũng đỡ phần nào thôi.Mong bác sĩ tư vấn cho cháu,bệnh này nếu chữa lành thì cháu sẽ bình thường như trước đây và không còn lo lắng những chuyện như này nữa phải không ạ?
-
Chuột nhắt
Xin chào Bác Sĩ
Mong BS giúp e, xem là bệnh gì
Triệu chứng của e, bị cách đây 1 tháng,biểu hiện là trong đầu suy nghĩ linh tinh, lúc nào cũng nghĩ ,nhưng biểu hiện nhẹ là vào buổi sáng, nặng là trc khi đi ngủ là trong đầu e không sao ngủ được, suy nghĩ mọi thứ, cái gì cũng nghĩ được, cả kể quá khứ,,suy nghĩ đủ mọi thứ, mong bác sĩ giúp là e bị bệnh gì, ¿???????
Và cả vấn đề này
Vd,: có người nhắc e suốt là buổi sáng đi sớm phải làm như này và tưới cây, nhưng trong quá trình e làm chưa tốt, mà họ cứ nhắc,,
RồI mỗi khi buổi sáng thức giấc,trong đầu e lại suy nghĩ làm nhue nào và tưới cho đúng
, cứ mỗi lần như vậy là e có cảm giác lo lắng, không biết làm như nào,
e có vấn đề trên ,Mobg bác sĩ giúp e, và cho e biết uống thuốc gì và nhue nào,
Cảm ơn Bác Sĩ
-
Như Phương
Chào bác sĩ,con năm nay 14t là nữ. Hơn 1 năm nay con luôn lo âu những thứ xung quanh mình,lo đến sợ hãi dù biết những cái lo âu đó rất vô lý.Chỉ cần con nghĩ đến cái gì đó thôi con cũng lo và sợ.Như nhìn vào 1 thứ gì đó rồi con lại tưởng tượng ra con cũng sợ.Rồi tự nhiên con nhìn thấy 1 người nào đó rồi lo rằng họ sẽ đi vào giấc mơ ,cứ hiện lên trong đầu cháu làm cháu phải suy nghĩ liên tục cháu mệt lắm.Bây giờ cứ nghĩ tới cái gì là cháu lại lo lắng và sợ,nó trở thành nhạy cảm suy nghĩ của cháu.Chỉ cần cháu nghĩ cái gì đó sẽ cứ diễn ra với cháu ở hiện tại và tương lai cháu cũng lo lắng và sợ.Đôi khi cháu sợ đến khó chịu và nóng ở phần ngực và đôi khi tim cũng đập nhanh .Cháu không thể kiểm soát được những cái lo âu và sợ hãi đó.Cháu nghĩ là mình bị rối loạn lo âu, bệnh này sẽ chữa hết hoàn toàn không bác sĩ?Cháu sợ nó không lành,mong bác sĩ tư vấn cho cháu
-
tran tien
Chào bac sj.em nam nay 30t.bác cho em hoj.thoj gjan gan day trog dau e rat kho chju.thjnh thoang hay cau gat va muon o mot mjh.ko muon tham gja cac hoat dong the thao.va ko muon tjep xuc cho dong nguoj.va hay ngoj mot mjh suy tu vjen vong va suy nghj lung tuog.va thuong hay lanh nhat va cau gat voj vo e.va dao gan day e hay tang can.em an uog bjnh thuog nhu moj ngay tham chj an rat nhjeu,ma mjeg thj ko cam thay ngon.tjnh than thj rá met moj.bac cho em hoj co phai em bj mac benh tram cam kô.em xin chan thanh cam on bac.
-
Thanh Thảo
Chào bác sĩ,con năm nay 16t,khoảng 3-4 năm trc công việc của mẹ con nhìu lên vì thế mẹ con bận rộn nên hay về trễ lắm còn ba thì cứ làm về thì lại đi nhậu hay đi chơi hiếm khi nào ba đi làm về mà ở nhà lắm nên trong nhà thường chỉ có 2 ae con thôi. Nhà con ko ăn cơm chung vs nhau nên có ăn hay ko thì chẳng ai quan tâm cả.Ở nhà con sợ ba con lắm,con hay bị ba la về học tập hoặc những việc trog nhà ko hỉu sao dần dần con lun cảm thấy rất ghét việc ba con chửi mắng con ngày 1 nhìu nhưng con suy nghĩ vì tính 3 nóng từ đó h r hay chửi mà chửi xong lại cư xử bt nên con cũng cảm thấy đỡ tức mà mỗi lần bực tức thì con hay chia sẽ vs bạn con lắm.Nhưng về sau con lại cảm thấy căm ghét ba con vô cùng con bik là con như vậy là sai nhưng 3 con ngày càng quá đáng chửi con ngày 1 tệ hơn con ko hỉu vì sao 3 lại như z hầu như ngày nào con cũng nghe chửi cả có khi con ko làm j cả cũng chửi con,lúc đầu con hay khóc khi nghe chửi nhưng về sau con cảm thấy vô cùng tức giận vì thế mỗi khi chửi con thường im lặng nghe cho qua chuyện khi về phòng thì bao nhiu bực tức của con trào ra hết có khi con còn ném đồ nữa. Thường thì con hay kể bạn con nghe để giải tỏa bớt cơn tức trong ng nhưng về sau mỗi lần con kể cho bạn con thì nó lúc nào cũng nói rằng 3 m làm như z thì chắc là có lí do này nọ có khi còn nói không thể nào ba m chửi m z đc còn kêu con xạo nữa chứ ,nó lúc nào cũng nói con ko nên giận ba con hay tức,nói con làm z là sai ,lúc đầu con bực lắm khi nghe bạn con nói z con cũng bik là con sai khi ghét 3 con nhưng nó chẳng hỉu j đến tâm trạng của con cả cứ kể nó nghe thì nó lại bắt đầu nói con thế này thế nọ bảo con fai như z mới đúng mà chẳng quan tâm đến cảm nhận con vì thế về sau con chẳng ns nó nghe chuyện gđ con nữa vì con bik nó chẳng hỉu con cảm thấy ra sao cả ko an ủi đc thì thôi đằng này còn nghe nó giáo huấn ,dần dần con ko còn thể hiện con ng thật của con nữa.Bề ngoài ai cũng nghĩ con là đứa ham chơi rất hay nói(bà 8) và hay cười nhưng thật ra con thích ở 1 mình ko thích ồn ào ban đêm con lại bắt đầu suy nghĩ bắt đầu căm ghét hận thù hơn ,con lun cảm thấy cô đơn ,lúc thì khóc tự hỏi tại sao chẳng ai để ý tới cảm xúc hay cảm nhận con hết chẳng ai bik con mún j và ghét j cả. Lúc đầu là như z nhưng khoảng 2 năm trc vì a con học ĐH ở Bình Dương nên cuối tuần mới về vì thế nên mỗi lần đi học về con lun đi vào phòng đợi 3 mẹ về hồi đầu thì con có hơi bùn khi a hai đi 1 chút sau này quen r cũng chẳng thấy j lạ cả vì hay suy nghĩ nên con lâu lâu cũng đau đầu lắm r ko bik từ lúc nào con bắt đầu sáp vô cái điện thoại chơi ko còn suy nghĩ nhìu nữa.Ko hỉu từ khi nào mà con ko còn sợ bị chửi nữa h khi bị chửi là con lun cãi lại hết có lẽ vì z nên sự bực tức trong con cũng giảm xuống.Mà ko bik sao lâu lâu mà có ng thất hứa vs con là giống như con lên cơn điên z khó chịu bực tức đã z còn khóc nữa lúc đó là thấy cái j bên cạnh là quăng đồ như điên .Ko bik là do con nghĩ nhìu hay vì cách cư xử của mn làm con trở nên vô tâm như z nhưng đến tận bây h có 1 điều mà con sẽ ko bao h thay đổi đó là khi 3 chửi con và bắt đầu so sánh con ko bằng 1 con súc vật thì con đã ko coi 3 là 3 con r nếu mà 3 nuôi con đc 1 ngày thì chắc con có thể miễn cưỡng chấp nhận 3 là 3 con nhưng tiếc là từ trc đến nay tiền ăn học,quần áo,ăn uống mua sắm ,tiền điện nước trong nhà đều do 1 tay mẹ trả 3 chẳng có bỏ ra đồng nào cả ,3 cũng chưa bao h quan tâm hay để ý con ntn và con cũng chưa 1 lần đòi hỏi 3 mua bất cứ thứ j cả vì thế đó là lần đầu tiên con ko thấy hối hận khi nói như z cả.Mà con ko nghĩ 3 keo đến nổi con quên xin tiền mẹ đóng tiền học ,xin 3 ko đưa thì thôi đưa tiền mà còn chửi bới nhưng con sốc khi 3 còn nói là nhớ kêu mẹ trả tiền cho 3 nữa chứ.Tôi có thiệt là con ông ko z trời!!! bỏ tiền đóng học phí cho con mà khó z sao.Khi con kể mấy bạn nghe về ba con có đứa còn nói "m có fai con ổng ko z đối xử vs m sao giống con ghẻ quá z" nghe mà nhục giùm 3 con lun.Khi vào lớp 10 ko gặp bạn bè nữa nên con cũng cảm thấy chẳng cần miễng cưỡng vui vẻ năng động làm j hết chắc vì thế tính con ko còn nóng như trc.Tới lúc nghĩ hè 3 mẹ lại bắt con vô trường tư Nguyễn Khuyến học mặc dù con đã nói ko mún vào vì con bik con mà vào đó con sẽ ko chịu nổi đâu nhưng chẳng ai hỉu cả lúc đầu thì chỉ hỏi con có mún chuyển ko sau này thì lại bắt ép con vô thật sự khi nghe tin mẹ cb đưa đơn con vô NK con sốc lắm con ko bik fai ntn nữa ngay cả mẹ bây h cũng z thì còn bik nói ai lúc đó con bắt đầu bị stress và con khóc rất nhìu tới khi nghe tin trường nó ko nhận hs nữa con vui lắm tinh thần con cũng khá hơn nhưng cảm thấy bùn vì ngay cả mẹ cũng chả hỉu j hay quan tâm con cả.Hùi đó con lun nghĩ mẹ bỏ tiền ra nuôi 2 ae con đã cực lắm r vì thế những thứ son phấn,sách truyện,đi chơi hay xem phim con ko bao h xin tiền mẹ cả,con cũng chẳng có đòi hỏi mẹ mua cho con đt hay máy tính vì con bik là mẹ ko có nhìu tiền để mua cho con vì z khi con chỉ xin tiền khi mua thứ liên quan đến học tập hay quần áo thôi.Con bik a con lúc nào xin mua j 3 mẹ cũng cho cả máy tính,laptop a con có đủ hết nhưng con ko so sánh chuyện đó vs a con con chỉ so sánh tại sao lúc nào 3 cũng chỉ chửi con còn a thì ko bao h nói nặng con ghét điều đó.Con chưa bao h ghét mẹ hay bực mẹ cả ít nhất là cho đến cuối lớp 9.Con cảm thấy mẹ bắt đầu tỏ ra khó chịu lun phàn nàn khi con xin tiền mua đồ nhưng con nghĩ chắc do công việc ảnh hưởng sau nay vào lớp 10 nhu cầu mua sắm của con cũng nhìu hơn vì là con gái cái j con cũng mún mua quần áo giày dép các thứ.Con lun suy nghĩ trc khi quyết định nhờ mẹ mua cho con con đâu có đòi hỏi j đâu z mà con xin mua bộ quần áo lại bắt đầu nhăn nhó khó chịu r than thở mẹ ko có tiền đâu mà mua hoài cái cũng mún cái j cũng xin.Bây h lúc nào con xin tiền là cứ khó chiu con ko hỉu tại sao a con xin đc nhưng con thì ko chứ.Con cảm thấy ko công bằng.Con xin mẹ mua đúng có 2 bộ đồ thôi mà khi đi ăn với ac họ lại nói con đua đòi cái j cũng mún mua ko co có tiền mà cứ mua hoài còn nói lần nào mua xong cũng bắt mẹ trả con mới nói mẹ có tiền mua giỏ mà sao mua đồ cho con ko đc,mẹ con nói t đi làm có tiền thì t mua m đi làm có tiền đi r tự mua. Nghe giống việc bỏ tiền ra nuôi con là khổ sở lắm z giống như con là gánh nặng mẹ fai chịu z. Con thấy tức lắm a con xin cob2 nhìu hơn con nhưng mẹ chả tỏ thái độ j cả còn con thì...Lúc nào con cũng thấy mẹ mua quần áo hết ko có tiền sao mẹ lúc nào cũng mua z mẹ bỏ 600k để mua cái túi đc mà bỏ tiền mua vài bộ quần áo cho con lại bảo ko có tiền đã z còn làm con nhục mặt trc ng khác nữa. Thật sự con rất tức con bik là tuổi con vẫn còn fai ăn bám vào mẹ nhưng con chưa bao h bắt buộc hay tỏ thái độ khó chịu bắt mẹ fai mua cho con cả bởi con là ng thích sống độc lập ko mún dựa dẫm vào bất cứ ai,con ko thích phải xin tiền ng khác nhưng đôi khi có những thứ con ko thể mua đc thì con nhờ mẹ mua cho và cũng vì con bik mẹ làm việc vất vả mà sao mẹ chẳng nghĩ đến điều đó. Đôi khi còn nói những câu khiến con tổn thương nữa con cũng có lòng tự trọng của con con xin mẹ ko cho thì thôi con ko nói nữa chứ đừng tỏ ra thái độ như vậy chứ.Đã z còn vụ bắt con chuyển trường thì con lại càng bùn thêm.Ngay cả mẹ còn như z thì con cũng chả còn bận tâm đến cái gđ này nữa.Đối với con thì gđ cũng chẳng khác nào ng dưng cả con thật sự còn ko hỉu tình cảm gia đình là ntn nữa. khoảng 1 tháng sau thì con bắt đầu bị stress trở lại bắt đầu suy nghĩ mọi thứ xung quanh mình và thường con thức khuya lắm nên con ko nghĩ là do con khó ngủ về sau con cảm thấy ng có chút uể oải mà vì năm sau fai mặc áo dài nên hè con giảm cân thế nên con cũng ko để ý mấy,sau đó mỗi lần con đứng z là đầu choáng, lúc thì ngủ như chết ngủ tới chìu lun lúc thì 4-5h sáng là con dậy r.Khoảng 2 tuần trc con con ko hỉu sao con ko cười nổi nữa ko còn miếng sức sống lun đó h con cảm thấy cô đơn bùn chán nhưng ko nghĩ lần này lại tệ như z con như ng mất hồn ấy ba mẹ nói j thì kệ chỉ dạ r gật con cảm thấy người mệt mỏi lắm và di chuyển con cũng chậm chạp hơn nhất là đôi mắt,con dần ko điều khiển đc cảm xúc nữa con ko hỉu sao con nghĩ việc đó rất nhỏ vô cùng bt mà tại sao con lại tức giận như z đã z con còn khóc sau đó lại suy nghĩ r đầu lại đau nên con lên giường nghĩ mà nhắm mắt thì lại suy nghĩ r lại khóc sau đó thì con ngủ khi nào ko bik lun lúc tỉnh dậy thì thấy đỡ đau với cảm xúc trở lại bt h vì con ở nhà 1 mình nên khi ăn fai tự nấu nhưng do mệt quá nên con lấy cái j ăn đại lun mà mấy ngày gần đây con ăn ko nổi lun nhai cứ mỏi miệng nên ăn ít lắm tới h thì con chịu đựng hết nổi r con nghĩ là do con ăn uống ít quá với lâu lâu đi ko nổi là con bỏ bữa lun thấy z nên con ăn lại cho đủ chất nhưng ko hỉu sao ngủ dậy con vẫn ko thấy đỡ hơn chút nào mà ngực con cứ thấy khó chịu sao ấy con ko giải thích đc h mà con vận động nhẹ thoy là con chịu hết nổi r h chân tay con rã rời mất cảm giác lun mệt đừ người ra.Trong 2 tuần đó ko hỉu sao con ko ngủ nổi mặc dù rất bùn ngủ mà suy nghĩ của con thay đổi liên tục lun tự nhiên lúc thấy mình tội lỗi,lúc thấy mình phiền phức ,lúc thì thấy ghét mọi thứ, lúc lại cảm thấy ai cũng giả tạo,lúc thì con cảm thấy chẳng ai cần con cả lợi dụng xong thì cũng chả quan tâm,lúc thì cảm thấy mình là gánh nặng của mn mà những suy nghĩ đó bắt đầu có khi con bị stress và 2 tuần gần đây thì nó chỉ xảy ra khi con bị kích động thôi, mỗi lần như z con lun cảm thấy lo lắng sợ hãi nữa,mà con kobik tại sao bây h con sợ có ai đó gọi con lắm mỗi lần ba mẹ gọi con là con giật thót cả tim lun con chưa bị z bao h cả,trí nhớ con thì ngày càng giảm.Con ko bik bị bệnh j nữa con rất sợ vô bệnh viện đến nỗi nghe 2 chữ bệnh viện là con ám ảnh r nhưng h con ko chịu nổi nữa r nên con nghĩ mình cần phải đi khám thôi.Mà con ko biết con bị bệnh gì và con phải đi khám ở bệnh viện nào và khám ở khoa nào thưa bác sĩ.Mong bác sĩ giúp con ạ
-
Thảo Mai
chào bác sĩ, tôi năm nay 30t, thời gian gần đây tôi có bị strees nhiều vì công việc, lúc đầu tôi hay mệt mỏi đồng thời cứ nằm lúc, khi đưng lên mạnh là lại choáng váng nhức hết cả đầu. sau thời gian tôi lại có những cảm giác thiếu an toàn, nhiều lúc thấy sợ chết vô cùng. vả lại tôi thích đọc nhiều tin tức trên mạng, đặc biệt là những tin về bệnh. biết rằng phòng bệnh là tốt nhưng nghĩ lại thấy cứ sống vui vẻ đừng bận tam đến mấy căn bệnh đó vì biết chúng sẽ làm tôi lo lắng hơn nhưng tôi vẫn không thể không đọc. lúc nào đọc xong tôi cũng có cảm giác sợ chết và lo lắng mà vẫn tiếp tục như vậy. buổi tối cứ nhắm mắt là lại nghĩ mấy chuyenj linh tinh như tương lai sẽ bệnh hoạn... tôi rát sợ và luôn cố gắng kiềm chế. càng ngày tinh thần tôi càng sụp đổ. trước khi những điều tôi tẹ xảy ra bs có thể giúp tôi được không. cảm ơn bs nhiều
-
Hồ Hương
Chào bác sĩ ,cháu là nữ năm nay cháu 14t,khoảng hơn một năm nay cháu thường hay lo lắng những thứ rất vô lý mặc dù biết là nó không đáng để mình lo lắng.Mới hè này,cháu luôn cảm giác bất an,lo sợ lắm.Cháu sợ những thứ binhg thường trong cuộc sống hằng ngày của mình.Ví dụ như cháu hay cảm tưởng những tiếng nghe hay nghe một thứ gì đó cháu cũng cảm sợ,rồi lúc cháu nuốt nước bọt có tiếng ở tai cháu cũng lo lắng lắm,rồi khi mắt cháu nhìn thấy những cái gì lóa lóa cháu cũng lo lắng.Rồi khi cháu tưởng tưởng gì đó cũng khiến cháu lo lắng đến sợ vô cùng.Cứ nghĩ tới những nguyên nhân đó làm ảnh hưởng tới giấc ngủ hay tương lai sau này của cháu là sợ lắm,không còn động lực,niềm tin để làm một cái gì nữa.Đôi kh cháu rất là buồn nhưng cháu không thể nào kiểm soát được những cái lo âu đó mà hằng ngày nó vẫn diễn ra với mọi người.Rồi cháu cũng có một cái nữa là ví dụ mỗi lần cháu đóng cửa,cháu cứ đóng lui đóng tới vì cứ lo lắng chưa đóng kín cửa mặc dù là cháu biết là mình gài kín rồi,hay lúc cháu rửa hay thay đồ cũng rất lâu vì cứ sợ nó chưa sạch.Đôi khi cháu cảm thấy điên lắm,rất bực mình nhưng cháu không thể ko thoát khỏi được những cái lo lắng đó.Đôi khi cháu sợ đến nóng ở phần ngực,những lần như vậy cháu đều tìm đến mẹ vì mẹ là nguồn động lực duy nhất của cháu để cháu cảm thấy mình đỡ sợ hơn,nên mỗi lần mẹ cứ đi đâu xa là cảm giác lo lắng lại thường diễn ra.Cháu nghĩ là mình bị rối loạn lo âu,cho cháu hỏi là bệnh này có chữa khỏi hoàn toàn được không ạ,cháu sợ nó ảnh hưởng đến cuộc sống và tương lai của cháu.Mong bác sĩ tư vấn cho cháu và cho cháu ạ
-
Dương Ngọc Anh
Chào bs e năm nay 29t gần đây e bị khó ngủ hay suy nghĩ nặng đầu .Cổ họng như có gì vướng .Đôi khi khó thở mệt.Đi khám tim phổi Bt kh có bệnh.Chưa khám khoa thần kinh.Vậy cho hỏi e bị gì ạ.xin cám ơn nhiều .