-
Tạ Thuỳ Trang
Con chào bác sĩ . Con tên Trang và năm nay con 17 tuổi . Dạo này con có thấy mk có nhiều triệu chứng của việc bị trầm cảm nên con muốn hỏi bác sĩ và cho con lời khuyên ạ
-
Phạm Văn Huy
Cháu năm nay 15 tuổi. Dạo này cháu rất hay nghịch dại. Cứ nhìn thấy 1 sự vật sự việc nào đó trong đầu óc cháu lại liên tưởng hoang mang hay nghĩ linh tinh đêm k ngủ đc. Khi nghĩ quá đến điều đó chân tay với người cháu run run cảm giác căng thẳng khó hiểu lắm ạ.
-
hà đình kha
Tôi là nam, năm nay tôi 24 tuổi, dạo gần đây tôi hay đau đầu, mệt mỏi và hay cáu gắt, bực mình, đôi khi tôi hay lo lắng và có cảm giác lo sợ về một điều gì đó mà chính bản thân tôi cũng không biết được, tôi khép mình hơn, ít giao tiếp với mọi người hơn, hay cáu gắt về những chuyện nhỏ nhặt...
-
Tran van quang
Chao bac sĩ cháu bi ít noi k nghi ra dk cau hay de tan gai voi noi chuyện voi a e ban be hay nghi linh tinh k tập trung
-
Nguyễn Thị Minh Trâm
Thưa bs, cháu năm nay 13t. Dạo này cháu hay bị nhức đầu, có lúc đau cả đầu, có lúc đau nửa đầu, thường kèm theo buồn nôn, rất khó chịu! Cháu cũng hay bị mỏi cổ, vai nhưng không biết nguyên nhân! Bs tư vấn giúp cháu! Cháu cảm ơn!
-
Cao Thiên Bảo Dung
Chào bác sĩ, cháu mới 15 tuổi, thời gian trước đây cháu có nhiều suy nghĩ không tốt, luôn luôn nghĩ tới câu hỏi tại sao mình cứ sợ chết như vậy, đây là 1 câu hỏi lạ mà 15 năm qua cháu chưa hề nghĩ tới nhưng lúc đó cháu ít bị áp lực lắm, chỉ có điều là cháu không thích tập thể dục và chuyên gia ăn vặt. Cháu biết vậy là không tốt nhưng cứ mỗi lần nghĩ tới việc con gái ai cũng như vậy là cháu lười biếng vô cùng trong khi hồi trước cháu là 1 con người khác. Cháu hay lo lắng có chuyện gì đó đang và sắp xảy ra với mình mà lại không biết cụ thể, vì thế cháu hay buồn bã và khóc lóc. Hiện tại thì cháu chưa thể nào khắc phục những suy nghĩ đó và trở lại như bình thường. Tuy nhiên mẹ cháu rất dữ, hơn nữa mẹ mới chuyển công tác, cháu nghe là mọi người ở chỗ mẹ làm có nhiều người không tốt, hay cư xử thô lỗ với mẹ cháu, vậy là y như răng về nhà là mẹ đổ hết cơn giận lên đầu cháu, lúc đầu cháu buồn dữ lắm, đôi khi có ý định bỏ nhà nữa nhưng sau này thì cháu đã quen rồi, mẹ hay chửi cháu điên khùng. cháu luôn có cảm giác mình điên thật vậy, lúc học bài, cháu nghĩ ra các câu cần phải viết, nhớ rất kĩ từng nét viết trong đầu nhưng mà vẫn không thể viết đúng vài từ, trong vở cháu không thể không sai 2 câu trở lên được. cháu cũng hay quên lắm, buổi sáng uống nước lạnh thôi mà cháu choáng lắm, cứ như là 3-4 cục đá trong miệng vậy, buốt tới tận óc mà đó chỉ là nước lạnh cháu hay uống thôi, lúc đầu uống có bị sao đâu. Chỉ vì lí do như thế mà cháu cứ nghĩ là mình điên khùng thật. bác sĩ có thể giúp cháu trở lại như trước không, cháu cảm ơn nhiều ạ
-
Mai Phương Thảo My
Chào bác sĩ, cháu còn khá trẻ và không biết mình có bệnh gì về thần kinh hay không, bắt đầu kể tử một năm trở lại, cháu thường cảm thấy áp lực, chán nản cuộc sống và thậm chí là nghĩ đến việc tử tử, đôi lúc lại muốn hét lên thật to, cháu thường mất ngủ về đêm, cháu dường như mất hết niềm vui và chỉ muốn ở trong nhà và bóng tối, những việc cháu hào hứng đều chán nản, không còn cảm giác tin tưởng bất cứ ai kể cả gia đình và tâm trang lại hay muốn khóc, lúc trước cháu thích những chổ đông vui nhưg bây giờ thì thích ở một mình, cháu dễ nổi cáu bởi những việc hết sức vô lý và nếu nghe thấy ai nói chuyện hơi lớn tiếng hay giọng nói của con nít lại bắt đầu nóng giận, cảm giác chán ăn và trống rỗng như thể niềm vui trên thế giới này đối với cháu mất hết và thường xuyên chán đời, cảm thấy thứ gì đó đè nặng lên tâm trí và người rồi muốn đi chết. Momg bác sĩ tư vấn dùm cháu ạ.
Cám ôm bác sĩ
-
lê văn đông
con năm nay con lớp 11 ... lúc trước con từ lớp 7 trở xuống con rất lanh cũng như linh hoạt.. trong lớp con đùa giỡn nói chuyện rất nhiều... trong lớp con hay nc chọc cười cả lớp ... mấy đứa bạn con hay gọi con là thánh hài nữa... nhưng từ khi còn học lớp 8 gặp cô chủ nhiệm cực kì khó.. con ít nói chuyện đi... vì nói chuyện mất trât tự trong lớp học... lớp 9 cũng vậy.. con thấy mình không nên nói nhiều là tốt... từ từ con thấy cuộc sống con nó sao ấy... con giao tiếp kém lắm giờ còn lớp 11 nhưng rất trầm cảm.. đôi khi con có 1 câu vui vui góp ý máy bạn.. nhưng do con rất căn thẳng làm mất không khí.... hình như cảm xúc con nó sao ấy... nói chuyện với ai cũng căn thẳng.. .. đôi khi ra đường gặp cô chú hay người quen nào đó... con nhìn cái gục mặt xuống... giống một phản xạ nào đó khó nói đc.. và con không biết chào hỏi... con hối hận.. sao kì vậy.. con rất lười nói chuyện.... con thấy mình trầm cảm sao ấy... giờ muốn như trước .. nên con hay chọc cười mấy bạn.. nhưng con không đủ tự tin ăn nói chẳng gang dạ như trước.. có phải các bạn điều đã lớn đã thay đổi... lúc trước còn nhỏ nên nói giỡn hay gì đó không sao... giờ nói bị trách.. lớp nói con bị khùng nói tào lao suốt.... con thấy rất trầm cảm... muốn họ vui mà mình chẳng nhận đc lợi ích gì...bị trê trách... nên con giao tiếp rất rất ít... ít nc... con giờ thấy sao đấy.. không đủ tự tin.. chẳng hòa nhập đc với ai cả..ăn nói ngập ngừng.. giáo tiếp kém... Con không biết làm sao mới đúng nữa... làm sao mới hòa nhập đc mọi người.... rất nhiều lần con thay đổi theo các bạn... nhưng bị trách..... mong mọi ng góp y giúp con ạ... con chán lắm rùi...