-
Lan
Chào bác sĩ.cháu năm nay 20 tuổi.cháu thường hay có biểu hiện khi ngồi xuống đứng lên hoa mắt và dường như không nhìn thấy gì.nếu ngồi xuống đứng dậy ngay chắc chắn cháu phải ngồi lại xuống một lúc không là ngã.có những lúc cháu còn có biểu hiện như đau đầu buồn nôn,đau ở 2 bên phía trước mặt,nếu không nghỉ mà cố làm gì đấy sẽ bị ngã xuống lịm đi trong vài giây.có lúc cháu cũng thấy thở gấp như bị hụt hơi nữa.cho cháu hỏi những triệu chứng của cháu nói trên có nguy hiểm không ạ?và liên quan đến bệnh gì?
-
Đoàn Văn Thành
Chào bác sĩ : xin được hỏi bác sĩ tay phải của vợ tôi bị liệt do di chứng của tai biến mạch máu não để lại (cánh tay phải không thể cử động nhuần nhiễu được từ cánh tay xuống tới các ngón tay) như vậy vơi tôi có thể chữa khỏi được không? ở đâu có thể khắc phục được. xin cảm ơn
-
Hoàng Lê Uyên
Chào bs, con dậy thì khá lâu rồi nhưng chưa bao h con gặp phải những trường hợp thế này, năm lớp 9 con có biệt danh là danh hài vì mặc dù hơi e lệ và nhút nhát nhưng con cũng đc mọi người yêu mến vì biệt danh đó, con thích tìm hiểu các câu chuyên hài trên mạng, trên tv... và thêm một số ý hài hước kể cho mọi người, nhìn thấy mọi người vi con mf cười thì con cũng coi như mình vừa uống 1 thang thuốc bổ vậy. từ hồi con lên cấp 3 ko hiểu sao mọi người khó tính với con lắm, họ nhiều lúc tránh xa con và dường như họ ko vui khi nghe con kể chuyện cười, có hôm con đi theo 1 đám bạn và nghe họ bàn luận vì con, con buôn lắm vì họ nói con vô duyên, lúc nào cũng cười như ở hơi, chuyệt thì tẻ nhạt mà cũng đòi kể... con buồn mấy ngày liền nhưng chuyên đã lâu và con cũng ko buồn nữa thì anh trai co phải về SG học, bố mẹ con vất vả suốt ngày đi làm thôi, nhà con đâu có nghèo đâu mà sao họ phải khổ cực thế, con thắc hồi trước bố mẹ làm nhân viên văn phòng lương cũng được mà sao lị phải chuyển công tác, bấy lâu con ko giám hỏi ì bố mẹ về ăn cơm xong là đi ngủ luôn với lại con sợ họ mệt mỏi lại mắng con vì bố mẹ con nóng ính lắm, từ đó mà con phải ở nhà 1 mình, ru rú suốt trog nhà, lúc đầu thì buồn lúc sau thì tức giận, nhưng con ko bao h tức bố mẹ con đâu và còn thông cảm cho họ nữa, đối với con việc chạy xe tới trường, ăn uống rồi dọn dẹp 1 mình đã thành thói quen rồi, tính con la ko thích xem phim buồn hay nhạc trầm quá. con chỉ nghe vài nhạc tiếng anh để luyện cách giao tiếp. tự nhiên bây giờ con cảm thấy thiếu tự tin, sợ chết, lo lắng quá mức và luôn buồn bã, 1 giọt nước chảy cũng làm con liên tưởng tới tiếng khóc rồi, con chỉ yêu tiếng cười thôi, con sợ chết lắm luôn bs ạ, nghe 1 tin mặt trong máu hay là thiên thạch rơi xuống trái đất cũng ám ảnh con rồi, nó ám ảnh suốt 1 năm liền dù đã qua nhưng vẫn nghĩ là nó lặp lại, con rất bực mình vì suy nghĩ điên khùng ấy, anh con học ở SG mỗi lần ko goiij đt đc là nghĩ bậy bạ nữa, con ở nhà một mình vào ngày nghỉ thì tư sáng tới tối, bố mẹ con đều bận nên ko gọi điện được là sầu vô cùng và cảm giác lo lắng đó đã làm co mất ngủ suốt,con bị ngứa toàn thân nhưng khi đi khám là bs chỉ bảo dị ứng thời tiết thôi mà con cũng sợ nữa, con luôn nhĩ mình có bệnh vê đa và ám ảnh về bệnh nan y nữa, bs ơi đây có phải là 1 căn bệnh ko hay là do nhiều chuyện buồn xảy ra với con? bs có thể trả lời cho con thêm 1 câu nữa là nếu lâm vào trường hợp buồn bã hay trong tâm trạng sợ chết đó thì phải làm sao để quên nó đi nhanh chóng và vui vẻ trở lại ạ?
-
Trần Văn tùng
Buổi tối khi ngủ, cháu hay mơ về các ác mộng như chém nhau, giang hồ thanh toán, rồi bị bắt nạt, lăng mạ, bị chửi, rủa. Cứ mỗi lần như thế cháu lại nghĩ mình là nạn nhân. Rồi cháu lại giật mình, tỉnh ngủ. Khi ngủ một mình cháu hay hoài nghi xung quanh mình có mà, không thể nào tập trung ngủ nổi. Rồi khi ngồi đám đông nhưng họ nói chuyện to làm cháu hay bị giật mình, cháu hoảng sợ họ có thể làm gì cháu. Cãi nhau cháu cũng không gân cổ lên cãi được, bởi cháu sợ, bị bắt nạt cháu cũng ko dám hó hé....Xin bác sĩ cho cháu hỏi đấy là những bệnh gì ạ
-
trâm
Chào bác sy.e trai cháu 10tuổi là 1 đứa bé đáng yêu ai gặp cũng thích. Trí nhớ lại tốt nữa. Bé coi tất cả những chương trình trên tv và đều nhớ hết. Bé nói lưu loát như 1 MC thực thụ. Và k thể ngưng nói 1 phút nào. 1 tuần vừa qua bé lên trường nhận lớp và khi về nhà trở nên ít nói ( k nói ) ai hỏi thì miễn cưỡng trả lời 1 cách rụt re...gương mặt lúc nào cũng tỏ ra sợ sệt vô hồn và dần trở nên ngờ nghệch,nhung sở thích trước kia k còn nữa, hỏi muốn gì cần gì đều trả lời k ạ 1 cách sợ sệt,cung k nói những câu mk mọi ngày vẫn hay nói ...trái ngược với con ng trước kia 100% ... Hỏi thì bao k bị s hết. E thật sự rất lo lắng
-
Ngothiphuong
Toi thuong hay bi buon non.dau dau.chong mat.mat tap chung vay toi bi lam sao.co nghiem trong k
-
vũ mai
chào bác sĩ .cháu năm nay 26 tuổi cháu đã có 1 bé trai dc gần 2 tuổi.chộc sống vợ chồng hok dc hạnh phúc cho lắm.tình cảm ngày càng xa lánh, và nhiều vấn đề cuộc sống làm cháu rất căng thẳng.từ khoảng thời gian đó cháu thấy mình có những biểu hiện tâm lý mà chính bản thân cháu cũng hok thể kiểm soát dc hành động của mình.có lần vợ chồng cháu cãi nhau chỉ 1 vấn đề rất nhỏ thôi,ấy vậy mà cháu đã làm chuyện dại dột cũng may là chồng cháu phát hiện kịp thời,hok thì cháu đã teo mạng rồi.nói thật là cháu hok bit sao mình lại làm chuyện nv.qua thời gian đó chaú có bầu đến sau sinh,áp lục gia đình nhiều. cứ thế đêm nào cháu cũng nghĩ linh tinh,nghĩ chuyện buồn là khóc,mặt lúc nào cũng ỉu sìu chẳng muốn nói chuyện với ai,ai hỏi gì thì trả lời vậy.dc thời gian thì cháu cũng đi làm,lúc nào cũng nghĩ tiêu cực lắm,cháu thấy hok tự tin vào bản thân mình,chán trường,lúc nào cũng tự ti về bản thân mình.tự nhiên cháu thành người ít nói,nhiều khi ai hỏi còn hỏi còn ko muốn trả lời.động tí lại cấu gắt vô cớ.tự cháu cảm thấy là cháu hok cảm thấy vui vẻ hay muốn hòa đồng và muốn nói chuyện với mọi người.thậm trí còn thấy đó là niềm vui,vì hok có ai làm phiền lại dc ở 1 mình. tới giờ hok còn nghĩ tiêu cực như trước nữa nhưng tâm trạng cháu cũng ko có gì thay đổi.mọi người phản ánh với cháu rất nhiu về tính cách của cháu khác xưa .bác sĩ cho cháu hỏi liệu cháu có bị trầm cảm ko ạ
-
tuyết
Chua tram cảm bằng thôi miên được không bác sĩ?