Thưa bác sĩ cháu là nữ năm nay 17 tuổi. Trước đây khi còn học tiểu học cháu đã có dấu hiệu giống trầm cảm như không thích trò chuyện tiếp xúc với ai hết mặc dù trước đó cháu rất hoà đồng cởi mỡ, luôn thích một mình.Lúc đó cháu ở cùng ông bà ngoại và hai ngườicậu trong đó có 1 người bị trầm cảm nặng. Thấy cháu như vậy nên ba mẹ rước về ở chung và buộc cháu chuyển trường. Sang cấp 2 cháu có dấu hiệu tốt là cháu có bạn bè tuy nhiên chỉ vài người cùng giới còn đối với những bạn khác giới cháu không dám nói chuyện vì nghĩ mình xấu thì bắt chuyện cũng bị làm ngơ thôi. Hiện tại thì cháu đã cấp 3, năm lớp 10 cháu quay về như cũ và còn tệ hơn khi không thể hoà nhập được, rồi cháu thường xuyên có lúc thì đầu ốc trống rỗng có lúc lại tự tưởng tượng ra những người bạn thời cấp 2 đang trò chuyện chia sẻ cùng mình nên cháu vừa cười vừa nói chuyện một mình, cháu cũng không thích đông người suốt ngày vào lớp chỉ thích ngồi rúc vào một góc còn ở nhà cũng không thích nói chuyện, thường xuyên rơi vào tình trạng nhìn vô định vì không biết đặt mắt vào đâu, có nhiều lúc còn có ý nghĩ tiêu cực làm hại bản thân như cắn tay đến khi đau không chịu được nữa hay định dùng lưỡi lam rạch ngón tay thử xem máu chảy nhiều không. Trong 2 năm nay sinh hoạt của cháu bị đảo lộn tối thì không thể nào ngủ được vì cảm thấy không an toàn mặc dù cháu cũng không biết là không an toàn chuyện gì, sáng thì lại ngủ li bì. Có lúc cháu đã thử 1 ngày chỉ ngủ 3 tiếng nhưng tối vẫn không ngủ được. Thưa bác sĩ với những biểu hiện trên thì cháu có bị bệnh tâm thần hay không ? Xin cảm ơn bác sĩ
Trả lời:

Chào cháu!

Thông tin của cháu cũng đã khá kỹ, những triệu chứng của cháu có liên quan đến trầm cảm, có phần rối loạn lo âu bởi triệu chứng lo lắng lâu dài và không rõ nguyên nhân của cháu. Cháu hãy tâm sự, chia sẻ với ba mẹ để được đưa đi gặp bác sỹ chuyên khoa thần kinh xác định mức độ và tình trạng bệnh nhé. 

Chúc cháu sức khỏe!